Những ngày tháng nằm viện để mổ ruột thừa. Để tôi kể cho mn nghe về câu chuyện của tôi.
- Tôi năm nay 23 tuổi, đợt 27/5 vừa rồi tôi vừa thi tốt nghiệp xong. Sau khi tốt nghiệp tôi có khoảng 5 ngày là đi tìm việc và nộp hồ sơ. Nhưng bất ngờ sau đó vào ngày 2/6 tôi bị đau bụng cả đêm. Cả đêm đau bụng quặn quại không có một ai biết không một ai giúp vì tôi ở phòng trọ một mình mà. Cũng thật khủng khiếp nếu như ruột thừa nó bục luôn trong đêm đó.
- Cuộc đời có câu nói : “Hoạn nạn mới biết chân tình” , quả đúng như thế. Khi tôi vào viện , tôi ko hề nói cho ai biết cả nhưng mà vần có rất nhiều người biết mà vào thăm. Trong đó có hai anh chị giám đốc công ty làm vào thăm mình nhiều nhất. Khi mình bí cần tiền thì cũng chỉ bảo một câu là anh chị mang vào nhiệt tình. Do vậy ở đời tìm được những người quan tâm, chăm lo cho mình như thế là khá là khó, khi tìm được những người như vậy thì cần phải biết quý trong họ.
- Cái thứ hai quan trọng hơn đó là “GIA ĐÌNH”, Khi tôi biết mình phải vào Xanh Pôn để mổ ruột thừa thì tôi khá là chủ quan khi bảo bố mẹ không phải ra Hà Nội đâu. Nhưng may mắn thay là mẹ tôi bỏ qua lời của tôi và vẫn ra Hà Nội. Sau khi mổ xong tôi mới biết khi vào viện thì chắc chắn phải có người nhà vào chăm sóc, dù chỉ là mổ nội soi thôi nhưng mà vẫn đau không tả nổi. Khi đó tôi phải thốt lên với mẹ tôi một câu rằng “Nếu không có mẹ thì có lẽ là con sẽ chết”.
- Cuối cùng, sau khi trải qua chuyện này tôi rút ra bài học đó là phải biết quý trọng gia đình, và những người thân xung quanh mình.

Nhận xét
Đăng nhận xét